Thấm thoắt Vân Na đã rời Trường An ba năm rồi, nàng rất nhớ ca ca, nhớ mấy đứa cháu, nhớ Thôi ma ma, nhớ Nhà ăn lớn lúc nào cũng bao phủ mùi thịt, nhớ phường Tấn Xương nhộn nhịp luôn có thứ mới mẻ … phải rồi, còn nhớ cả tẩu tử nữa.
Ba năm qua Vân Na sống thoải mái lắm, trừ công thành cướp đất, bắt người Tây Vực lưu lãng, khai thác đất đai xung quanh Phật quốc, trồng thanh khoa thì cơ bản không làm gì khác.
Sách lược quân sự của Vân Na cực kỳ đơn giản, trước tiên là phái người Tắc của Bạch Dương Bộ đi đánh, đánh không được thì sai Tiêu Ngọc Hoa dẫn quân đội phật quốc và hòa thượng Thiếu Lâm Tự đi đanh. Nếu vẫn không được thì Vân Na trực tiếp gọi phủ binh của Bắc Đình đô hộ phủ đánh ... Còn về sao Bắc Đình đô hộ phủ nghe lời nàng à? Trả đủ tiền là được thôi.
Cơ bản có đủ tiền thì Vân Na đánh đâu thắng đó.
Vân Na không phải người tàn bạo, nàng cũng không thích chiến tranh, nhưng mà ở Tây Vực này, muốn giải quyết một việc mà không phải dựa vào chiến tranh quá khó.