Năm nay khách thương từ Hà Đông Đạo đi Quan Trung không nhiều, đa phần là khách thương từ Quan Trung tới Hà Đông Đạo, những người này bước chân vội vã, đoán chừng là muốn sớm ngày về nhà ăn Tết.
Trước kia những người này trở về luôn mang theo bao lớn bao nhỏ, mặt mày vui vẻ, năm nay trên người hộ chỉ mang theo bao nhỏ, mặt mày một số người hốc hác đói kém.
Lương Anh đứng trong gió lạnh Phong Lăng Độ suốt cả đêm cũng mang khuôn mặt như thế.
Đợi hôm sau khi Vân Sơ chuẩn bị vượt Phong Lăng Độ về nhà hắn mới vác cái mặt bị gió thổi tới đỏ ửng nói với Vân Sơ sắp lên thuyền:" Thuộc hạ thấy Phong Lăng Độ tốt lắm."
Tâm tình Vân Sơ tốt hẳn lên, tiếng cười văng vẳng cả đoạn sông:" Ngìn non chim tuyệt bóng, muôn nẻo dấu người không. Thuyền đơn nón tơi đội, một mình tuyết phủ sông."