Vân Sơ nhận lấy chén rượu, đưa mắt nhìn mỹ nhân khiến năm xưa mình ngứa ngáy không thôi, uống ực một cái hết luôn, chép miệng:" Vẫn điên đảo chúng sinh như ngày nào, mỗi điều bình dấm của Lão Bùi không dễ xử lý."
Công Tôn Đại Nương thấy Vân Sơ nhắc tới Bùi Hành Kiệm thì không tiện trêu đùa y nữa, vẫy tay nhận lấy thanh kiếm loang loang do mỹ nữ khác ném tới, giấu kiếm sau tay, uyển chuyển thi lễ:" Xin được vì quân hầu diễn vũ."
Nói rồi cởi áo choàng ra, bên trong là bộ võ phục trắng muốt, ôm lấy thân hình uốn lượn nóng bỏng, ca cơ đang biểu diễn bài Lục Yêu vội vàng rời đi. Thân là đệ nhất đại gia của phường Bình Khang, quyền lực của Công Tôn Đại Nương rất lớn.
Nhìn Công Tôn Đại Nương một thân võ phục trắng, đai lưng phiêu dật, từng kiếm đâm ra mang theo tiếng xé gió, trong sự yểu điệu lại không thiếu khí thế võ nhân, tựa như nữ hiệp giáng thế, Vân Sơ không nhịn được mà khen hay.
Chỉ là trong đầu lại hiển ra hình ảnh đêm đó, roi quất xuống, vải tả tơi, da thịt trắng bóng trong đêm ... thực sự là một ánh mắt khiến người ta ghi nhớ cả đời.