Từ khi bị Lý Hoàng đánh cho một trận thừa sống thiếu chết, Lý Hiền bắt đầu nhìn ai cũng thấy đối phương muốn hại mình. Cho nên hết sức tự nhiên nhớ tới Hạ Lan Mẫn Chi luôn đối xử với mình rất tốt.
Hạ Lan Mẫn Chi tới Trường An, nghe lời kể của Lý Hiền mà thở dài, thấy vận khí của Lý Hiền thực sự quá kém.
"Thần khi vào vương phủ phát hiện không ít thương cổ làm ồn bên ngoài, Ung vương sao không giết đi?"
Lý Hiền khổ sở nói:" Tên ác tặc Vân Sơ dán cáo thị ở cổng phủ nha, đổ hết tội sở giao dịch sụp đổ lên đầu bản vương. Lúc này bản vương mà giết thương cổ thì không cách nào ăn nói với phụ hoàng."
Hạ Lan Mẫn Chi nghe mà thở dài trong lòng, Lý Hiền tới mức này rồi mà còn muốn giữ lấy tiếng hiền vương, muốn dạy thương cổ một bài học lại không muốn tự ra tay. Nghe ý hắn tựa hồ muốn Chu quốc công mình đây giải quyết vấn đề cho hắn.