Khi đi qua bụi cây thấp nhiều gai, bất thình lình Vân Sơ ngã người vào dòng nước.
Chốc lát sau có bảy tám người tới dùng đao chặt cây, đi qua bên cạnh Vân Sơ, người đi ở vị trí thứ ba rất quen thuộc. Y không nhận ra người đó nhờ mặt mà là nhờ ngực, nữ tử đi đường ngực rung rinh như thế trừ Kim Nhu Như ra y chưa từng gặp người thứ hai, dù Công Tôn Đại Nương cũng không làm vậy.
Nữ tử Đại Đường có thói quen quấn ngực, không giống Kim Nhu Như, nàng thích tự do tự tại.
Kim Nhu Như chẳng những là người của hoàng hậu, còn là loại trung thành tới chết, Vân Sơ từng thử tác động tới nàng, tuy Kim Nhu Như có chút dao động nhất thời, nhưng rất nhanh lại quay lại phục tùng như cũ.
Mặc dù hoàng hậu từng dày vò Kim Nhu Như thành người không ra người quỷ không ra quỷ, Kim Nhu Như vẫn một lòng đi theo. Vân Sơ cứ cảm thấy chuyện này có vấn đề, nhưng người ta còn không nghi ngờ, y là người ngoài lắm mồm cái gì?