Vân Na cơ bản ít có cảm giác mắc lỗi lắm, nàng không quan tâm tới thái độ tẩu tử khó tính, nhún nhảy đi tới lấy quả hạnh từ giỏ cho vào mồm, hai tay bẹo má Vân Loan và Vân Quan Quan:" Ca, muôi thu được không ít tiền từ miếu người Hồ, muốn cho vào hương tích trù của chùa Đại Từ Ân ăn lãi bốn phân, lão hòa thượng già không chịu, nói Trường An bây giờ nhiều tiền lắm rồi, bọn họ cho vay còn khó, tối đa chỉ lấy được một phân lợi."
"Huynh thấy muội nên dùng số tiền này vào việc gì bây giờ?"
Vân Sơ không nhớ Vân Na có lần nào đi hỏi mình dùng tiền vào việc gì, đứa bé này hoặc là không nghĩ, hoặc nghĩ ra thì quyết định nhanh như chớp, có bao giờ bận lòng chuyện tiền bạc lời lỗ gì đâu:" Xem ra có người góp ý cho muội rồi phải không?"
"Hì hì, không gì qua mắt được huynh! Lý Hoằng kiến nghị muội, bây giờ nhiều Oa nô, mua nhiều chút, tới mùa thu triều đình ban bố Khẩn hoang lệnh, tới khi đó giá nô lệ sẽ tăng lên rất nhiều, dùng khai hoang hay bán lại đều lãi."
Vân Sơ còn nói được gì đây?