Đợi Lý Hiền đi rồi Ôn Nhu mới từ gian phòng bên cạnh đi sang, cầm theo ấm trà nhỏ, vừa đi vừa uống:" Ngươi dọa hắn khiếp hãi luôn rồi."
Vân Sơ thở dài:" Coi như ta tung ra rồi, để đám long tử phượng tôn này kẹp đuôi lại mà sống, đừng cho rằng thiên hạ thái bình, không phải lo nghĩ gì rồi suốt ngày làm bậy nữa."
Ôn Nhu thông cảm:" Lần này hắn về lật xem sử sách nhất định sẽ càng thêm sợ hãi, lúc ta mới nghe ngươi nói ngẫm lại lịch sử từ cuối thời Đông Hán tới Tây Tấn mà lòng lạnh ngắt."
"Ngươi nói thật đấy à?"
Vân Sơ gật đầu:" Đương nhiên là có thật rồi, chẳng qua trước kia mọi người coi đó thiên tai là nhân họa nên xảy ra cũng không biết thôi."