Tóc của Lý Tư đã dài hơn một thước rồi nhưng nàng không búi tóc lên, mà thoải mái buộc một cái đuôi ngựa ngắn sau đầu, lúc bước đi cái đuôi ngựa nảy tưng tưng. Phối thêm gương mặt thiếu nữ đường nét không quá tinh tế nhưng rất ưa nhìn, cho dù Lý Hoằng thấy muội tử mặc nam trang cũng phải thừa nhận, muội tử rất xinh đẹp.
Bùi Uyển Oánh ở bên cạnh Lý Hoằng thấy Lý Tư bê một lọ gốm màu đen thì lập tức bế Lý Thọ lên, sợ đứa bé này đụng vào hũ.
Lý Hoằng hít hít:" Muội nấu canh gà đấy à?"
"Không phải canh gà bình thường đâu." Lý Tư kiêu ngạo nói:" Nấu với rết độc đấy."
Bùi Uyển Oánh nghe thấy chữ rết độc là tái cả mặt, Lý Hoằng thì hại hứng thú hẳn lên:" Có nguyên cớ gì không?"