Một mũi tên bay vút ra đuổi theo trên chăn lợn, mắt thấy hắn sắp trúng tên thì nhào người về phía trước, mũi tên bắn hụt cắm xuống đất.
"Bắn kém thế! Gần như vậy mà cũng trượt." Ôn Hoan mắng Địch Quang Tự một tiếng rồi truy đuổi:
Địch Quang Tự thẹn quá hóa giận, liên tục bắn tên truy đuổi tên chăn lợn.
Vân Cẩn thấy thôn dân không tiến lên, chỉ đứng xa xa nhìn, giống như đứng xem hơn là có ý đồ gì, lòng cũng yên tâm hơn, bợp đầu tráng hán:" Còn dám che giấu à? Tên đó là ai?"
Tráng hán ngậm miệng không đáp.