Người Bạch Man không hề hay biết nguy hiểm tới gần, họ vẫn đang nhảy nhót ca hát ăn mừng thắng lợi, càng có nhiều người giơ vứt cả vũ khí đi, đốt lên những đống lửa lớn, tụ tập xung quanh cùng phát ra tiếng hú hét quái dị.
Nhưng rất nhanh những âm thanh hoan lạc đó không cách nào át được từng tràng tiếng hô chỉnh tề, làm người Bạch Man tò mò tìm kiếm nơi phát ra ôm thanh, bọn họ cực kỳ tò mò, ai có thể phát ra tiếng hò reo đều như vậy.
Đầu tiên là một đàn chim từ sau bãi cỏ xanh cao quá người bay lên, tiếp đó là từng chiếc mặt nạ dữ tợn xuất hiện, rồi sau đó là cự thuẫn hoa văn thao thiết hung tợn nhe răng, đợi đến khi họ nhìn rõ trường thương như rừng sau thuẫn lớn, tức thì ngừng huyên náo.
"Giết! Giết! Giết!"
Tiếng hô phát ra từ quân trận hòa cùng từng tiếng bước chân vang lên vô cùng có nhịp điệu, khiến những khối vuông buồn chán của quân trận thêm chút sinh động.