Vân Sơ không đọc hết được Tần Phụ Ngâm của Vi Trang, không phải vì trí nhớ của y không tốt, mà thân là người Tần, mấy lần y muốn đọc lại bỏ xuống, vì căm hận ngập trong lòng không kiềm chế được.
Nghĩ tới đó thấy Hà Cảnh Hùng đã tỉnh lại, Vân Sơ tóm đầu hắn dìm vào nước.
"Vân Sơ ngươi muốn làm phản sao, ta là ... Ục ục ục ..." Tiếng hét của Hà Cảnh Hùng đứt đoạn trong nước:
Suốt cả buổi chiều Vân Sơ chỉ làm đúng một việc, đó là không ngừng dìm Hà Cảnh Hùng xuống nước, đợi hắn uống no nước rồi mới kéo ra, cho nước chảy hết lại dìm.
Khi mặt trời sắp lặn, Hà Cảnh Hùng không còn cảm giác gì khi Vân Sơ bước tới nữa, lòng chỉ mong được chết cho nhanh. Đáng tiếc Vân Sơ chẳng bận tâm hắn muốn cái gì, lần nữa ấn hắn xuống nước, lần này Hà Cảnh Hùng chẳng uống được là bao, mặt nước phẳng lặng đã nổi bong bóng.