Ngu Tu Dung về thư phòng dâng tấu cho Vũ Mị, chính thức mở màn Vân gia thỉnh hôn hoàng gia, nhưng viết vài dòng lại bỏ, không ưng ý, mãi không biết phải dùng tư thái gì đối diện với chuyện này. Nàng tất nhiên không muốn làm hỏng chuyện của hai đứa bé, lại càng không chịu nhún mình.
Vân Cẩm từ xưởng xà phòng trở về nhìn thấy mẫu thân đang thu dọn bút mực, trên bàn còn một bản tấu viết dở, nàng bước tới mở ra xem, chuyện giữa Vân Cẩn và Lý Tư chỉ khiến nàng hơi cau mày chút chứ không bất ngờ gì:" Trong này a nương nói ca ca tốt quá rồi, hoàng hậu người ta nếu thấy a nương đang khoe khoang, không hứa hôn nữa thì sao?"
Ngu Tu Dung vừa rửa bút vừa nói:" Nếu chẳng phải không đủ giấy ta còn muốn viết nhiều hơn ấy chứ, cả thiên hạ có ai không biết ca ca con là bậc tuấn tài, chỉ có con nhìn cái gì cũng không vừa mắt."
Vân Cẩm càng đọc càng lắc đầu:" A nương viết thế này khiến hoàng hậu thấy Tư Tư tỷ không xứng với ca ca con, a nương không tón thành hôn sự này à?"
"Nhà ta chỉ nhận Tư Tư."