Đúng lúc Vân gia gia sắp xảy ra một vụ bạo hành gia đình thì Vân Cẩm trở về, kể cả trời nóng, nàng vẫn ăn mặc chỉnh chu, dù mặt đã đỏ bừng bừng.
Thấy cô cô đã nóng tới không thiết tha gì nữa, chổng mông đợi a nương đánh, Hàn Sơn Nương cũng nằm như mèo bệnh, Vân Cẩm nhớ khi còn nhỏ, mỗi lần trong nhà quá nóng không ngủ được, a gia đưa mấy huynh muội bọn họ tới địa lao tránh nóng, dùng khăn tay thấm mồ hôi, nói:" Cháu biết một chỗ mát mẻ có thể ngủ ngon."
Ngu Tu Dung nghe là đoán ra ngay:" A gia con không có nhà, không được tới huyện Vạn Niên." A gia con không có nhà, không được tới địa lao huyện Vạn Niên."
Vân Na thì mừng rỡ chộp lấy tay Vân Cẩm:" Chỗ đó mát lắm à?"
Vân Cẩm gật đầu:" Mát lắm, buổi tối còn hơi lạnh nữa cơ."