Miễn cưỡng hoàn thành hết nghi lễ nghênh đón đại quân khải hoàn, Lưu Nhân Quỹ chưa kịp Vân Sơ kịp cởi giáp trụ nặng nề đã kéo y tới một bên đài lễ, nói nhỏ:" Đừng giải tán đại quân vội, cần phải chuẩn bị sẵn sàng trấn áp phản loạn."
Vân Sơ trước khi vào Trường An đã nhận được tin rồi, dứt khoát từ chối:" Không có ý chỉ của bệ hạ, quân đội phải giải tán, hơn nữa ta cho rằng chuyện cần làm bây giờ là phải toàn lực tập trung cho cứu tế, chứ không phải trấn áp lưu dân."
"Ta không hứng thú với chuyện trấn áp lưu dân."
"Thiên tai lần này ảnh hưởng tới năm đạo trong mười đạo của Đại Đường, là thiên tai chưa từng có, chuyện nạn dân bạo loạn đã ngay trước mắt, nếu triều đình không chuẩn bị trước khi nhập đông thì xuất hiện lưu dân là khó tránh." Nói chuyện thì hết sức nghiêm trọng, vẻ mặt Ôn Nhu vẫn rất nhàn nhã, không giống như những người khác, mặt mày căng thẳng hơn cả lúc Vân Sơ ra trận:
Địch Nhân Kiệt hết sức trang trọng nói:" Đây là thời khắc thử thách Đại Đường có phải là thịnh thế thật hay không, thịnh thế không phải là mở mang được bao nhiêu bờ cõi, không phải xem văn nhân làm được bao nhiêu ca từ mỹ lệ, mà xem năng lực chống đỡ thiên tai của Đại Đường thế nào."