Cảm thụ được sát khí dữ dội tỏa ra từ Vân Sơ hướng thẳng vào mình, Thụy Xuân vốn định đợi Vân Sơ tới thi lễ, lúc này vội nhảy xuống ngựa, nói trước, nói một câu làm cớ xuống thang:" Đại tướng quân miễn lễ."
Không ngờ Vân Sơ từ đầu tới cuối lưng thẳng như cán thương, lạnh lùng nói:" Mỗ gia căn bản không định thi lễ."
Quan lại huyện Vạn Niên sau lưng Vân Sơ lè lưỡi, có kẻ phiền rồi, xem ra tâm trạng của huyện tôn hôm nay không tốt, bọn họ đầu cúi càng thấp hơn. Lỗ Tú nửa giận nửa sợ, tin đồn về sự ngang ngược của Vân Sơ còn kém xa cả thực tế, hắn muốn đứng dậy quát Vân Sơ vô lễ, nhưng không hiểu sao, không đứng lên nổi.
Ngụy Xuân sắc mặt khó coi, rơi vào tình thế khó xử:" Mỗ gia là thiên sư, biểu hiện cho uy nghiêm của thiên tử."
Vân Sơ lạnh nhạt nói:" Ta biết uy nghiêm của thiên tử, cũng từng cảm nhận rồi, còn thứ biểu hiện ra trên người các ngươi, ta chỉ thấy tức cười."