Trên thành tích cực chuẩn bị, Vân Sơ hi vọng người Mạt Hạt đừng thấy khó quá mà rút lui, nên viết thư cho Khất Khất Trọng Tượng, hi vọng hắn ta có thể đầu hàng, Đại Đường sẽ không bạc đãi hắn ta.
Kiếm một người Mạt Hạt đầu hàng đưa thư đi, nửa ngày sau người Mạt Hạt đó trở về, trừ không có đầu ra thì hết thảy đều bình thường, trên người buộc một bức thư.
Không ngờ bức thư này rất dài, câu chữ cũng hoa mỹ hơn lá thư đơn giản của Vân Sơ rất nhiều.
Trong thư Khất Khất Trọng Tượng viết từ lịch sử của Mạt Hạt tộc, nói tới người Mạt Hạt dần lớn mạnh trong mảnh đất Liêu Đông khắc nghiệt ra sao. Lại nói Vân Sơ dùng thành Cái Mưu làm bẫy giết năm nghìn tộc nhân của hắn, thù hận này không gì hóa giải được, chỉ có nợ máu trả bằng máu, Mạt Hạt tộc vĩnh viễn không quên.
Lần này là Ôn Nhu dùng hết văn tài viết một lá thư dài, khuyên Khất Khất Trọng Tượng, chỉ có đầu hàng mới có đường sống, nếu không diệt tộc, tan xương nát thịt.