Hai quân giao chiến, điều tối kỵ là rút lui vô duyên vô cớ không có hiệu lệnh gì thế này. Người Cao Câu Ly chỉ thấy cờ soái nhà mình lui rồi, bám sát là quân Đường giáp đen.
Thế trận vốn đang vững vàng, dù hơi bị áp đảo một chút, quân Đường rất khó lòng xuyên phá, nhưng cờ soái vừa lui các quân liền loạn ngay. Một phần muốn cứu việt đại soái, phần khác tưởng đội ngũ khác bị đánh bại rồi, đang bỏ chạy, không muốn tụt lại giữa vòng vây quân Đường, tướng lĩnh vội vàng rút lui.
Quân địch mới có chút dấu hiệu hỗn loạn là Cao Khản nhìn ra ngay, lệnh toàn quân xuất kích. Sáu vạn đại quân đợi tới sốt ruột phía sau hô hào như biển gầm kéo tới. Quân Đường ở tiền tuyến thấy áp lực giảm mạnh, kỵ binh có không gian hoạt động, ùn ùn đổ tới như từng đợt sóng đen.
Quân Cao Câu Ly hoàn toàn vỡ trận, các quân bị chia cắt tan nát, càng không có lòng dạ nào chiến đấu nữa.
Một mũi tên bắn vút qua vai Vân Sơ, Vân Sơ rút đoản mâu định ném trả, không ngờ thấy Kim Nhu Như, mà ngay bên cạnh Kim Nhu Như là một người giáp vàng, đoản mâu của y cắm vào chân hắn.