"Leo xuống ngay." Vân Na rũ người, làm Lý Tư trèo lên người nó suốt nửa ngày rơi xuống, quát:" Không được chút tích sự nào hết, gặp a nương ngươi mà không nói được một lời."
"Cháu sợ." Lý Tư mếu miệng, đôi mắt to đã tích đầy nước:
Thấy nó sắp khóc, Vân Na đành ngồi xuống, để nó leo lên lưng, Lý Tư ôm thật chặt cổ cô cô làm Vân Na có hơi ngạt thở. Chỉ là nó nhớ tới hình ảnh xưa cũ chỉ thi thoảng còn xuất hiện trong mơ, nên không gỡ tay ra, vỗ vỗ đầu Lý Tư, cõng nó rời cung Khúc Giang.
Tốc độ của ngựa Ô Chuy cực nhanh, bách tính thành Trường An cũng đã quen thấy cảnh thiếu nữ tóc vàng óng ánh cưỡi trên con ngựa đen to lớn, đều thiện chí nhường đường. Cho nên chỉ chốc lát đã đưa Vân Na và Lý Tư tới Đông cung.
Khi bọn họ chuẩn bị cưỡi ngựa vào Đông cung thì thủ vệ hung dữ chặn lại.