Bị Hạ Lan Mẫn Chi gây khó dễ, Tiết thư sinh bộ dạng tựa như gió thổi cũng bay ấy bỗng chốc thẳng lưng, lời cứng cỏi:" Dung mạo lời nói của mẫu thân vẫn còn trong lòng, chiếc khóa vàng là đồ để đêm lạnh trông vật nhớ người, không có nó ta vẫn ghi nhớ mẫu thân."
"Lời đại nghĩa ngàn vạn lần không thể đảo lộn, nếu không đó là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma. Huynh đài, Từ nói, khi lạnh mới biết tùng bách rụng lá cuối cùng."
" Cái khóa vàng đó chẳng qua là chiếc lá cuối cùng trong gió lạnh, được ta cẩn thận che chở mới không rụng theo gió, nhưng cuối cùng vẫn sẽ rụng."
"Nếu huynh đài muốn làm cơn gió đó thì Tiết mỗ không có gì để nói, từ nay trở đi, cái khóa vàng đó chẳng qua là một khối vàng thôi, không có gì to tát."
Thấy Tiết thư sinh cầm túi tiền định đi luôn, Hạ Lan Mẫn Chi chưa cam tâm, nói vọng theo:" Chỉ cần ngươi thừa nhận ta nói đúng, ta sẽ trả khóa vàng cho ngươi, còn cho ngươi 100 quan."