Vân Sơ vô vỗ cái ghế bọc bông bên cạnh, bảo Vân Na ngồi xuống.
Không biết vì sao Vân Na nhích từng chút một, cẩn thận ngồi xuống bên cạnh y, không đợi y hỏi, Vân Na đã ôm lấy Vân Sơ, chưa gì đã giở giọng làm nũng sở trường:" Ca ca, muội sau này nhất định theo Tà Vân đại sư đọc kinh, không lười biếng nữa."
Vân Sơ cười nhẹ, không nhớ lần trước mình ôm Vân Na là lúc nào, chỉ thấy nó lớn rồi, nên giữ khoảng cách.
Không phải đây là thói quen tới Đại Đường mới có, mà sâu trong lòng y nghĩ vậy, dù Vân Na có sống cùng y ở thế giới kia, Vân Sơ vẫn làm thế.
Lần này thì khác, Vân Sơ giống hồi nhỏ, ôm Vân Na trong lòng, khẽ vỗ lưng muội muội:" Không thích niệm Phật thì thôi, đợi Từ Vân đại sư vân du quay về, ca ca không cho bà ấy vào nhà là được."