Vân gia sau nhiều năm dần dà cải tạo, ba mặt là kênh nước, rặng trúc cao vút che chắn, sau lưng có tháp Đại Nhạn lớn phủ bóng, ngày hè vẫn có gió mắt thổi vi vu hết sức dễ chịu.
Về nhà thấy bốn bề yên ắng, không có đám quỷ nghịch ngợm quấy rầy, Vân Sơ ngáp dài, đặt lưng xuống cái ghế tựa liền ngủ thiếp đi.
Chẳng biết ngủ được bao lâu, cho tới khi Ngu Tu Dung lấy cuốn sách úp lên mặt trượng phu đang ngủ, lật xem vài trang đã nhổ phì:" Hạ lưu."
Vân Sơ mở mắt ra, ngồi thẳng người hỏi lão bà:" In một cuốn này có thể đổi lấy một bộ tứ thư ngũ kinh dùng để học vỡ lòng, nàng nói xem là chuyện tốt hay xấu?"
"Ghê tởm, phì."