Lão thần tiên thì không cần mặc lên người bất kỳ thứ gì để biểu trưng thân phận, dù ở đâu ông cũng là trung tâm, y giả còn lại đều lập tức thành lâu la của ông.
"Mạch ổn định, tiết tấu rõ ràng, không hổ là mãnh tướng từ núi xương biển máu xông ra, ý chí rất kiên cường. Trông coi cho tốt, ngày mai có thể cho dùng ít nhân sâm, ngày thứ ba cho ăn nước cháo, lúc đó có thể tỉnh lại rồi."
Lão thần tiên khi nói những lời này cố ý nhìn lão thái quân chống quải trượng ngồi trong góc như tượng gỗ.
Hai hàng nước mắt lão thái quân chảy dài, nhìn có vẻ vô cùng tuyệt vọng, xem ra chuyện mục trường Âm Sơn vì Khế Tất Hà Lực hôn mê mà xảy ra biến cố rồi.
Lão thần tiên không thèm quan tâm chuyện lặt vặt này, xác định Khế Tất Hà Lực trong thời gian ngắn không chết được, chuẩn bị về Chung Nam Sơn.