Pháp Hoa đại sư đứng ở trong sơn môn, tay cầm chuỗi hạt bồ đề, tay phải chắp sau lưng, nhìn Vân Na vội vàng chạy qua trước mặt thì thở dài:" Ngồi vững như chuông, đi thẳng như thông ..."
Vân Na lập tức đi chậm lại, đầu ngẩng cao, đôi mắt đẹp nhìn bầu trời, chân đi bước nhỏ, mép váy che kín chân không lay động, trông như nàng đang lướt trên mặt nước, cực kỳ đẹp.
Vừa qua chỗ rẽ rồi, cái lưng thẳng tắp của Vân Na liền còng xuống, Trác Mã thông minh quay đầu nhìn lại, không thấy Pháp Hoa đại sư nữa cũng thả lỏng người, nói nhỏ với Vân Na:" Đại sư không nhìn thấy nữa đâu."
Vân Na dài giọng uể ải:" Ta biết, qua góc tường là không nhìn thấy nữa, suốt ngày mặt xưng mày xỉa, như nợ ông ta 800 quan tiền vậy."
Nói rồi nghiêm mặt học theo bộ dạng của Pháp Hoa đại sư nói:" Ngồi vững như chuông, đứng thẳng như thông, đi êm như gió, nằm như cánh cung ..."