Lương thực rất nhiều, trâu cừu trong thành cũng không ít, chỉ là không quá béo thôi.
Bây giờ Vân Sơ có chút chướng ngại tâm lý nhất định đối với việc nuôi gia súc, y mang từ Thạch Quốc về bao nhiêu gia súc như thế.
Ở Tây Vực mà nói, có số gia súc đó là giàu có sung túc, thế nhưng một trận bạch tai giáng xuống, chúng chết đói vô số. Chẳng biết đám gia súc này làm sao, vỗ béo thì chậm, gầy đi thì cực nhanh, mười ngày thôi là đủ thành da bọc xương rồi.
Dù có năm nào chăn nuôi được mùa cũng chẳng có nghĩa lý gì, thịt của chúng không thể để giành như lương thực.
Xem ra Phật quốc của Vân Na muốn đứng vững ở nơi này thì nửa nông canh nửa chăn thả là tốt nhất, nếu không sớm muộn cũng bị thiên tai hủy diệt.