Mệnh lệnh đi ngay lập tức làm những chiến mã Đại Thực, giáp tinh xảo ngay trong tay phải bỏ lại, đám lão tặc chưa kịp mừng vì huyện tôn bắt được chủ tướng địch thì đã khóc ròng.
Tuy trên đường bọn họ có thu hoạch không ít, nhưng đánh mất còn nhiều hơn.
Nhân tính tham lam, bọn họ đâu nghĩ tới những thứ kiếm được vào tay, chỉ xót xa vì tài phú đã mất đi mà thôi.
Đám Hoắc Độc, Trương Thạc rốt cuộc không nhịn được nữa, hơn mười tên lão tặc cầm đầu kết bạn tới tìm Vân Sơ:" Quân hầu ..."
Không ngờ Vân Sơ rất dễ nói chuyện, không đợi bọn họ nói đã cười ôn hòa:" Các ngươi muốn sô chiến mã Đại Thực và số giáp đẹp đẽ kia à? Không sao, cho các ngươi ở lại thu dọn chiến trường."