Khi đám Vân Sơ về tới thành lạc đà thì Vân Na đã tỉnh rồi, đang nói chuyện với Đạo Chính.
Tuy Vân Sơ không biết họ nói chuyện gì với nhau, nhưng từ dáng ngồi thẳng lưng, gương mặt nghiêm túc chuyên tâm của Vân Na, y biết, Vân Na chẳng hiểu người ta đang nói cái gì.
Có điều nha đầu này giờ khôn lắm, biết che giấu sự vô tri của mình, nắm lấy một số khái niệm và từ ngữ xa lạ trong lời Đạo Chính, cung kính thỉnh giáo, hoặc nhờ ông giảng lại.
Kết quả Đạo Chính nghĩ, Vân Na rất coi trọng cuộc nói chuyện giữa bọn họ, chỗ nào chưa hiểu phải làm cho rõ.
Thế là trong gió tuyết mênh mông, tạo ra cảnh một lão tăng áo vải và thiếu nữ áo đỏ ngồi trong lán đàm kinh luận đạo, khiến không ít người thành kính hướng về phía đó chắp tay, miệng lẩm nhẩm Phật hiệu.