Vân Sơ kinh ngạc:" Bệ hạ, chẳng lẽ đem tiền đồng đúc thành trâu đồng thì giá trị của nó biến mất? Nó vẫn đứng đó sừng sững trong thành Trường An không một ai có thể đem về nhà, cũng không ai có thể nói trâu đồng là của hắn."
"Số trâu đồng đó mãi mãi thuộc về Đại Đường, chừng nào nó còn đứng đó thì toàn thế giới sẽ thấy Đại Đường giàu có an khang."
Lý Trị liên tục gật gù:" Được, coi như ngươi cãi cùn qua được chuyện này rồi, mặc dù trẫm biết trong đó nhất định có chuyện không ổn, có điều thể hiện thần uy của Đại Đường thì không hề sai."
"Giờ ngươi nói cho trẫm biết, khi ngươi cản Tiết Nhân Quý giết người, ngươi có ý gì, muốn dùng thể diện của trẫm thể hiện sự cương chính vô tư của ngươi sao?"
Vân Sơ thở dài:" Bệ hệ, tất cả là vì pháp luật, phát luật rất quan trọng, nay Đại Đường nam bắc tung hoành đâu chỉ vạn dặm, bách tính phía dưới cũng đủ mọi thành phần chủng tộc. Nếu như chỉ dựa vào nhân trị, bệ hạ không quản lý nổi."