Kỳ thực nếu bây giờ Hứa Kính Tông quy thuận, Lý Hoằng cũng giơ hai tay tán thành, lão tặc từ năm Trinh Quan, cho dù tới giờ đã già lắm rồi, nhưng mỗi ngày còn ăn được một bát thịt, hai bát cơm, đêm đêm còn cần mỹ nhân thị tẩm, cái đầu của ông ta đáng tiền lắm.
Tiếc rằng người ta nói mồm vậy thôi, ông ta già sắp chết rồi, dứt khoát không có chuyện phản bội hoàng đế đi theo thái tử.
Lão già đầu óc vẫn tỉnh táo lắm.
Mắt thấy sắp trưa rồi, Lý Hoằng rời Đông cung tới hoàng thành, ngay dưới nắng gắt trước hoàng thành, Trường Quải toàn thân không một mảnh vải nằm đó ngủ. Ánh mặt trời nóng rẫy chiếu lên thân thể trắng như ngọc của ông ta tựa hồ chẳng xảy ra hậu quả nghiêm trọng gì. Có thể thấy ông ta đổ mồ hôi, vif rất nhiều ruồi bay tới.
Đám đông tụ tập ở cổng hoàng thành, chỉ trỏ bàn tán, nghe nói đây là vị thần tiên, ai cũng muốn xem ông ta có thể nằm đó mười ngày không?