Nhạn Cửu ôm cái bát Địch Nhân Kiệt nhét cho, cúi đầu che giấu ánh mắt muốn giết người rồi đi mất.
Vì Địch Nhân Kiệt to béo, nên người hắn tỏa nhiệt rất mạnh, Vân Sơ phải ngả người ra sau né tránh:" Trong thành Trường An có xảy ra chuyện gì đâu, làm sao mà ngươi cứ phải chạy hùng hục khắp nơi như thế?"
"Nhờ ta chạy khắp nơi mà tới giờ vẫn chưa có chuyện gì xảy ra đấy. Có điều ta nhìn ra vài mầm mống không hiểu, ngươi có biết không hả, ta nghe nói có rất nhiều nữ tử đau bụng không việc gì làm ngồi lên trâu chữa bệnh. Bây giờ còn có người đem trâu nóng rẫy ra làm quầy bán bánh trứng ăn, ngươi định mặc kệ à?"
Vân Sơ làm động tác không hiểu, tên này không biết có phải mắc bệnh nghề nghiệp không nữa, nhìn đâu cũng thấy vấn đề:" Có gì nghiêm trọng đâu."
"Nghiêm trọng hơn cả ngươi nghĩ đấy."