Hoàng đế đã cho hào tộc lẫn bách tính một bài học đắt giá, Vân Sơ cho rằng chuyện này sẽ lắng xuống, chặng đường phía trước hẳn sẽ yên bình.
Thế nhưng khi đại quân qua Lâm Truy, từ xa đã ngửi thấy mùi thi thể thối rữa, tường thành treo chi chít đầu người, Vân Sơ hạ lệnh đại quân cắm trại ngoài thành.
Từ khi rời Tế Châu, hoàng đế thà ở trong quân doanh thiếu thốn tiện nghi chứ không vào bất kỳ một tòa thành nào.
Lý Tích thấy Vân Sơ hạ lệnh cắm trại xong thì cứ nhìn tường thành Lâm Truy mãi, nói:" Có gì đâu mà nhìn, nếu ngày nào đó đầu ngươi bị treo trên tường từ trên đó nhìn xuống mới thích."
Vân Sơ quay đầu nhìn Lý Tích nằm trên chiến xa, ông già này sẽ chẳng vô duyên vô cớ tìm y tán gẫu đâu:" Tiểu nhi tử của ông sắp tới rồi à?"