Khó khăn lắm mới đợi được Thụy Xuân hô thoái triều, Lý Trị lập tức bò dậy, gọi gấu lớn đợi đằng xa, đi thẳng vào rừng hạnh gần ruộng lúa mạch, tuy vừa mới vào tháng năm, một số hạnh trên cành đã vàng rồi, nhìn vô cùng thích mắt.
Tới tận khi thoái triều, Vân Sơ vẫn không hiểu kết quả tranh cãi trên triều là gì, từ khi trên triều thiếu đi những người cầm cương như Chử Toại Lương, Trường Tôn Vô Kỵ hay Lý Tích. Triều hội đa phần luôn kết thúc như thế, không ai đủ úy đưa ra tiếng nói có trọng lượng, nên cãi nhau bất phân thắng bại. Nhưng mà nhìn đám người Hồng lư tự cười toét cả miệng thì hẳn là họ chiến thắng cuộc tranh luận này.
Rời vòng bảo vệ của túc vệ hoàng đế, coi như rời khỏi nội cung, Vân Sơ nhìn thấy Lý Thừa Tu mặc giáp đứng thẳng tắp bên đường.
So với Lý Thừa Tu cứ như bị phạt đứng, đám Lý Tư trông tuy tiện hơn nhiều, bọn chúng ngồi vắt vẻo trên hàn rào lớn, buồn chán đung đưa chân, bốn con chó ở dưới thi thoảng nhảy lên đớp hờ chân bọn chúng như câu cá.
Văn thần võ tướng đi ngang qua nhìn chúng một cái rồi đi, đám Lý Tư thì cứ ngồi im tại chỗ.