Vân Sơ không hề có ý định dạy dỗ con mình thành quân tử, nhưng y cảm giác nhi tử khả năng ngày càng gần danh xưng quân tử.
Vân Cẩn thấy hậu trạch nhà mình có cửa đàng hoàng, Lý Hoằng nên gõ cửa đi vào chứ không phải là leo tường.
Nó thấy Lý Hoằng đã có thê tử, vậy không nên dụ dỗ cô cô mình, lại còn sinh ra một đứa con, đó là hành vi vô sỉ.
Lúc cần, nó có thể cõng Lý Tư lên, nhưng bên cạnh có một cái thang, Lý Tư nhất quyết đòi đứng lên vai nó là chuyện hết sức vô lý.
Nó thấy nếu đi đường lớn có thể đạt thành mục tiêu, vậy không nên tìm lối tắt.