Buổi sáng, vịt trên tháp Đại Nhạn lại bắt đầu bay vù vù, cái thứ này bị đám hòa thượng ngốc chiều hư rồi, chẳng biết bốn mùa xuân hạ thu đông gì nữa, chỉ biết ăn nó rồi bay rào rào ỉa bừa bãi khắp nơi. Đợi bọn chúng bay vài vòng, chuông sáng trong thành rốt cuộc cũng vang lên. Đại môn các phường thị lần lượt mở ra, thoáng cái Chu Tước đại nhai đã đông nghịt người, thành Trường An chính thức bắt đầu ngày mới.
Từ khi Chu Hưng bị quân hầu đuổi đi, Trường An lập tức tiến vào một thời kỳ hòa bình yên tĩnh.
Mặc dù quân hầu bây giờ là quận công rồi, nhưng phàm là người Trường An đều thích gọi là quân hầu, Vân Sơ cũng chẳng bắt người ta thay đổi cách xưng hô, cho nên mọi người cứ gọi thế.
Thời khắc đen tối nhất đã qua , phải trân trọng nó, đó là nhận thức chung của người Trường An.
Trải qua một loạt tai họa, bất kể là quý nhân hay là hào tộc, đều như vừa thức dậy từ giấc mộng.