Mắt tiễn Chung Quỳ khuất bóng ở đầu kia cầu Hàm Dương, Ôn Nhu nói:" Muối coi như xử lý xong rồi, sau này muối Thanh Hải sẽ bán khắp nơi, đám người Hà Đông lúc đó hối hận cũng đã muộn. Ta nghĩ ngươi không dừng tay đâu nhỉ, sau muối là gì ... Trà đúng không?"
"Đoán đúng rồi!" Vân Sơ lấy trong ống tay áo ra một bánh trà màu nâu:" Nhìn kỹ đi, trà phục linh đấy, uống vào kéo dài tuổi thọ, giải ngấy, là đồ tốt cho người hay ăn thịt."
Ôn Nhu cầm bánh trà ước chừng trọng lượng:" Tốt, thế này mới dễ vận chuyển."
Vân Sơ lại lấy từ ống tay áo ra một cái ống trúc:" Cả cái này nữa."
Ôn Nhu rút nút ống trúc ra, lấy ít hạt màu đen cho lên miệng nếm thử:" Đường đen à?"