Mặc dù vừa mới uống trà xong, Hạ Lan Mẫn Chi vẫn muốn uống quán quán trà, không chỉ bởi vì lá trà nơi này ngon, mà ngay cả quả khô ăn cùng cũng là hạng nhất, thêm vài cái bánh nướng, cực kỳ hợp thong thả nhâm nhi, không giống chỉ uống trà không có phần buồn tẻ.
Trong thời gian đợi nước sôi, Hạ Lan Mẫn Chi cho vào miệng một miếng đường phèn, khép mắt lại lắng nghe đám thương cổ rảnh rỗi ở bình phong kế bên nói chuyện.
Có vẻ đám sĩ tử lúc nãy đi rồi, may là đổi người nhưng đề tài không đổi, chứng tỏ đây là chủ đề đang có sức nóng ở Trường An.
" ... Bây giờ còn nói chuyện Vân gia làm gì, gia nghiệp của Vân Sơ ném vào cái động không đáy Sở giao dịch rồi, nếu không phải Na Cáp đại vương trở về, Vân gia bây giờ ăn rau ăn cháo sống qua ngày ấy chứ, nói chung nhà này hết rồi."
" Thế thì làm sao nào, chỉ cần bán được hết nhà ở thành ngam, gia nghiệp huyện tôn còn chẳng bằng mấy lần trước kia."