Ôn Hoan đối trận với người khác không bao giờ có chuyện khách khí gì hết, đã đứng trên đấu trường rồi thì phải làm hết thảy vì thắng lợi. Thấy Diêu Sủng sơ ý mày mè thi lễ, nó tóm ngay lấy cánh tay vươn tới của Diêu Sủng, thân thể áp sát nhanh như chớp. Diêu Sủng vội chém tay còn lại sang, nhưng qua muốn rồi, tóc độ áp sát của Ôn Hoan quá nhanh, lao vào dưới sườn Diêu Sủng, xô cho Diêu Sủng loạng choạng lùi lại.
Đó chỉ là khởi đầu, Ôn Hoan một bước tiến lên theo, năm sáu cú đấm tung ra liên tiếp vào bụng Diêu Sủng. Diêu Sủng đau đớn gật người xuống, thế là một trận đấm đá trút xuống. Diêu Sủng hai tay chụm lại che đầu, Ôn Hoan thúc đầu gối lên, dù đau đớn Diêu Sủng vẫn bảo vệ mặt, lùi lại bước nữa.
Ôn Hoan lên gối xong thì lấy luôn chân phải hạ xuống làm trục, xoay người đá một cú cực hiểm vào mang tai Diêu Sủng, Diêu Sủng thất kinh nghiêng đầu đi, vẫn bị cú đá quét trúng.
Ùm!
Diêu Sủng đã lùi liên tiếp mấy lần rồi, nên hắn rơi xuống kênh nước, nước bắn vào mấy con gấu khoang, chúng nó lại tưởng hắn muốn chơi đùa với mình, một con nhỏ bò tới tóm một chân Diêu Sủng, ngồi xuống.