Cột đồng ngày một kéo thẳng, tới ngay Vân Sơ cũng tập trung chú ý tới những cái bàn tời cực lớn, chỗ này mới là mấu chốt, chỉ cần cái bàn tời này có thể gánh được trọng lượng 900 tấn thì vấn đề không quá lớn.
Trục của những cái bàn tới này đều là những trụ sắt to bằng đùi người trưởng thành, hơn nữa chôn dưới đất sâu tới ba trượng, lấy đá lớn lấp vào khoảng trống, còn có đất với nước gạo nếp đổ vào khe, chắc như bê tông. Theo lý mà nói thì đủ vững chắc đề hoàn thành sứ mạng dựng cột đồng.
Bốn xung quanh nín thở, trong đám đông bách tính cũng không có mấy tiếng ồn ào, hồi hộp nhìn cái cột nhích từng chút một cách buồn chán, bốn bề chỉ có tiếng chỉ huy của công tượng, tiếng hô khẩu hiệu, tiếng quất roi chỉ huy đàn trâu.
Đám đại tượng chạy đi chạy lại, nhìn đủ mọi góc độ để phát lệnh, mỗi khi một lá cờ lệnh phất lên là mặt mày bọn họ căng thẳng, mồ hôi đầm đìa trên mặt.
Tới khi cột đồng được dựng thẳng lên, bốn bề phát ra tiếng hô lớn, không tận mắt chứng kiến cái cột khổng lồ này khó diễn tả hết sự chấn động của những người có mặt, ai nấy ngửa cổ ra sau, mồm bất giác há ra.