Tin dữ Thẩm Như bẩm báo làm Vân Sơ sững sờ, nếu xét riêng chiến sự chẳng nghiêm trọng tới mức đó, vấn đề chuyện này xảy ra ở đất Thục. Phải biết rằng giao thương trong nước của Trường An có trên ba thành là thương mại qua lại với đất Thục, nếu Thành Đô có chiến sự, thương đạo sẽ bị cắt đứt, khi đó sẽ là một đả kích vô cùng nặng nề với Sở giao dịch Trường An vẫn còn đang rất mong manh.
Không cần nhiều, chỉ cần thương đạo đứt đoạn vài ba tháng là đủ khiến sở giao dịch không gượng dậy nổi nữa rồi.
Giật lấy văn thư trong tay Thẩm Như, Vân Sơ đọc lại lần nữa, tin tức không có gì nhầm lẫn, nhưng y vẫn không tin nổi:" Bọn họ tác chiến kiểu gì thế, ta không tin hàng vạn quân với 8000 thiết giáp binh võ trang tận răng lại thua tới mức này."
Thẩm Như thở dài:" Chuyện ở tây nam thuộc hạ có nghe thương cổ đất Thục nhắc tới một ít, nơi đó núi cao rừng sâu chưa nói, nơi đó còn ẩm thấp, hỏa khí của đại quân khó phát huy tác dụng, dịch bệnh lại hoành hành. Suốt ba năm xuất chinh, tướng sĩ gần như chơi trốn tìm với man nhân, tìm không ra nơi họ sống, dù tìm ra thì man nhân biết đại quân tới, chỉ cần dẫn lợn dê tới nơi khác cắm trại là được."
"Trận chiến này khiến thanh danh Thịnh La Bì vang dội, bước tiếp theo rất có thể hắn sẽ mượn uy đại thắng, thống nhất tám bộ Nam Chiếu thành kẻ địch mạnh của Đại Đường ta."