Du Thủy chảy cuồn cuộn dưới vách núi, đại quân đi trên đường núi quanh co, phong cảnh hết sức hùng vĩ, có điều bị đám khỉ hai bên bờ la hét phá hỏng hết. Chúng đu mình trên dây leo trên vách đá khiêu khích người đi bên dưới, mọi người đều đã có kinh nghiệm rồi nên không đáp trả, chúng càng làm già, thậm chí có những lúc nghỉ lại ăn uống, chúng dám nhảy xuống cướp cả thức ăn.
Có binh sĩ không nhịn được đuổi đánh chúng, hậu quả vô cùng thê thảm, không chỉ bị cả đàn khỉ tấn công, còn bị thượng quan trừng phạt.
Trưởng sử hành quân Lý Nguyên Sách xin Vân Sơ hạ lệnh cấm binh sĩ trả đũa đàn khỉ, hoặc dứt khoát cho toàn quân tấn công, giết sạch chúng, Vân Sơ như mọi khi, lờ hắn đi, không ra lệnh gì, cũng chẳng giải thích nguyên do.
Vì thế đại quân tiến lên trong sự quấy rối liên miên của đám khỉ, ai nấy kêu khổ không thôi.
Rời Lợi Châu, Kiếm Môn Quan đã ở ngay trước mắt.