"Sao đệ không có được cơ chứ?" Lý Tư kéo vạt áo Vân Cẩn nhìn vào trong:
Vân Cẩn luống cuống chân tay, muốn đẩy Lý Tư ra nhưng lại không biết đụng chạm vào đâu, không giống mấy năm trước, toàn thân Lý Tư bây giờ tràn ngập đường cong hấp dẫn, ngả người ra phía sau mắt tình cờ liếc qua đồi ngực lùm lùm như giấu bánh bao bên trong của nàng, gò má nóng rực:" Không có mà."
"Ta cứ tưởng a gia cũng viết cho đệ, như thế lấy một bài của đệ, đổi một bài của ta."
"Đệ không có, sau này sẽ viết cho tỷ."
"Vậy đệ có viết ra được câu thơ như thân không phải phượng bay tung cánh, ạ có sừng tê ý cảm thông không?"