Đám dã nhân rõ ràng rất thông thạo con sông này, cho dù nước Dân Giang chảy rất siết, bọn họ ôm những chiếc túi da thổi căng nối chặt với nhau, dù thi thoảng thân thể cọ vào đá ngầm trong nước cũng cắn răng không kêu tiếng nào.
Khi vượt qua Phi Ngư Khẩu, vài dã nhân lấy ra mấy thanh trúc dài, lấy trúc làm mái chèo, thân thể làm bè, vượt qua được chỗ nước siết, nối nhau tới chuẩn xác Bảo Bình Khẩu.
Nơi này nước chảy chậm hẳn lại, bọn họ lại trôi đi thêm nửa canh giờ, Bì La Các trong nước dựng tai lên nghe kỹ động tĩnh bên bờ.
Lần trước tới quân doanh Vân Sơ, hắn không chỉ một lần tới bên kênh dẫn nước của Bảo Bình Khẩu, nhìn có vẻ tham quan công trình thủy lợi, nhưng kỳ thực hắn càng chú ý động tĩnh bên bờ.
Trong tai của hắn, âm thanh ở chợ giao dịch khác, âm thanh trong quân doanh khác, âm thanh ở truy trọng doanh lại khác, dù là âm thanh vào ban ngay hay ban đêm cũng khác. Nhưng có những thanh âm cố định, dù là đêm, hay ngày cũng sẽ xuất hiện.