Bì La Các dè chừng đứng cách Vân Sơ năm bước, mặc dù người này từ đầu tới cuối tỏ ra hết sức thiện chí, không có bất kỳ chút ác ý nào phát ra từ con người y, nhưng hắn cứ có cảm giác đe dọa, đây là người rất đáng sợ:" Ngươi định giết ta à?"
Vân Sơ khẽ lắc đầu:" Ta từng nói, ngươi còn trẻ, chưa từng nếm trải những thứ mỹ hảo của nhân gian, chết thì quá đáng tiếc. Với lại ngươi có muốn chết đâu."
"Thả ta đi ngươi sẽ hối hận.” Bì La Các gằn giọng:
Tên ngốc dám đe dọa a gia, Lý Tư phì cười, lại thấy làm vậy không thích hợp, vội che miệng, làm bộ đoan trang pha trà.
Sắc đỏ trên mặt Bì La Các nhanh chóng lan toàn thân, hắn vốn đen, bây giờ lại bị một thiếu nữ xinh đẹp cười, máu dâng lên, lại càng đen hơn.