Khi bốn Vân Cẩn người chụm đầu một chỗ thì thầm bàn tính thì trên nhà sàn truyền ra tiếng hét, bóng dáng hùng tráng của Lộng Nham thấp thoáng trên mành trúc, trông càng thêm to lớn.
Thanh trường đao kia cực kỳ tương xứng với Lộng Nham, mỗi lần vung đao là có máu phun lên mành trúc, chỉ thoáng cái bên trong đã yên tĩnh lại.
Lông Nham từ trên nhà đi xuống, toàn thân bị máu rưới ướt đẫm, thanh đao dưới ánh lửa, như răng nanh của quỷ dữ.
" Nữ nhân đó đâu rồi?" Vân Cẩn thấy hắn xuống một mình, trong nhà lại không có động tĩnh gì, hỏi:
"Giết rồi!" Lộng Nham trả lời ngắn gọn: