Con người một khi rơi vào cạm bẫy ôn nhu do chính mình tạo dựng lên, muốn thoát ra khỏi nó không hề dễ dàng, rất nhiều người thì bám víu chút kiêu ngạo trong lòng, khiến hắn cả đời thành người ôn nhu thiện lương.
Con người khi coi mình là thứ xấu xa hết thuốc chữa, như vậy cơ bản dù có là người tốt đi chăng nữa họ vẫn cứ thẳng bước đi vào đường cùng.
Nếu họ tự hào mình là người tốt, nhất định chỉ muốn làm chuyện tốt.
Những điều rất có tính triết lý này chính do Nhạn Cửu, lão già cai ngục thích hành hạ người ta nói ra khi uống rượu với Vân Sơ, ông ta thậm chí bi thương nói với Vân Sơ, trong nhà lao không phải không có người tốt, nói cách khác không phải chỉ có kẻ xấu mới làm chuyện xấu.
Vân Sơ không biết ông ta nói những lời đó có tính phổ biến không, nhưng từ trong lời một ông già làm lao ngục ba mươi năm nói ra, khiến người ta tin tưởng nhất định.