Ôn Hoan nghe Tử Kỳ A Quả kể khó khăn thế nào mới trồng ra được hạt gạo, ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi:" Vì sao họ không đào ao nước ở trên cao, như vậy không cần lo hạn hán nữa. Nếu làm kênh thoát nước tốt, cũng không cần lo mưa quá nhiều. Khi lúa chín thì tổ chức nhân thủ canh ruộng, chẳng lẽ không giết nổi dã thú sao?"
"Một mảnh ruộng 200 cân gạo đúng là không nhiều. Vì sao không ươm mạ trước rồi mới mang ra cắm xuống ruộng? Bọn họ không biết làm thế cây sẽ mọc tốt hơn sao?"
"Hoa màu muốn tốt tươi, đều dựa vào phân cả, không phải là họ gieo mầm xong là kệ chúng mọc đấy chứ?"
"Rõ ràng có thể bỏ thêm công sức chăm sóc ruộng, vậy mà không dùng, bảo sao một mảnh ruộng chỉ có 200 cân gạo."
Tử Kỳ A Quả ngực phập phồng, tức giận nhìn Ôn Hoan.