Sư phụ từng nói chỉ dựa vào nhiệt huyết chẳng làm được chuyện gì lớn, trên đời này thứ khó thay đổi nhất là lòng người, nhân tâm chẳng có tiêu chuẩn cố định nào tham khảo, nó là thứ thay đổi theo thời gian, thay đổi theo đủ loại nhân tố bên ngoài.
Cuộc sống của người tây nam tựa hồ mãi mãi không rời được đống lửa, chỉ cần ở bên đống lửa, họ sẽ trở nên hưng phấn, nhiều lời, thậm chí kích động. Nếu như có thêm một bầu rượu truyền nhau uống, tất nhiên sẽ thành huynh đệ thân thiết nhất.
Nhưng đa phần cuộc đời họ không phải lúc nào cũng bên đống lửa ấm áp an toàn đó, mà là ở trong rừng sâu, dối diện với đủ thứ nguy hiểm bất trắc.
Một buổi sáng rời nhà vào rừng, có thể là mãi mãi vĩnh biệt.
Từ điểm đó có thể nhìn ra, người tây nam luôn sống trong tâm trạng thiếu an toàn, dù là ở trong trại, hang động, bọn họ cũng phải đốt lên một đống lửa, nơi nào ánh lửa chiếu tới là nhân gian, ánh lửa không chiếu tới là ma vực.