Trương Đông Hải đợi nãy giờ, Lý Tư vừa đi một cái liền vội vàng đi tới trao cho Vân Sơ một bản văn thư, Vân Sơ vừa xem một cái liền nhíu mày, triều đình lệnh cho y phải vỗ về Thoán thị, nhanh chóng ổn định tình hình tây nam, không được mở rộng cuộc chiến.
Ngoài ra sắp tới sẽ có hai vị thị lang tới tây nam, là hộ bộ thị lang Lý Kính Huyền, lại bộ thị lang Hà Cảnh Hùng, bọn họ còn dẫn theo gần 100 quan viên, lệnh cho Vân Sơ phải hỗ trợ họ tiếp quản những khu vực chiếm đóng, khôi phục quyền quản lý của Đại Đường với tây nam ở khu vực cũ.
Nói đơn giản là nhìn thấy chiến sự tây nam diễn ra thuận lợi, đám người triều đình không được hưởng lợi gì trong suốt cả cuộc chiến bây giờ phái người tới chen ngang cướp đào rồi.
Đồng thời cũng là thủ đoạn kiềm chế vị tổng quản hành quân Kiếm Nam Đạo y.
Vân Sơ chỉ nhíu mày một cái thôi, chưa tới mức khó chịu hay tức giận, cái trò này muôn đời không thay đổi, liếc mắt nhìn Trương Đông Hải cứ nhấp nha nhấp nhổm như có gì khó nói:” Còn chuyện gì nữa, nói đi.”