Ban ngày mắng nha đầu Lý Tư một trận, biết đứa bé đó thế nào cũng tủi thân, cho nên đến tối Vân Sơ tự mình làm một bát mỳ thịt trâu thật lớn, sai hộ vệ đưa qua.
Đứa bé này từ khi sinh ra tới giờ đã lớn lên bên cạnh y, Vân Sơ coi Lý Tư không khác gì khuê nữ, dù trong mấy đứa bé của Vân thị thì nó ngốc nhất, tính tình khó ưa nhất. Đồng thời cũng là đứa tâm tư đơn giản nhất, Vân Sơ nhìn cái là thấu rồi.
Đừng thấy suốt ngày nó diễu võ giương oai, ríu ra ríu rít, nó rất thiếu tự tin, bây giờ tuổi đã lớn, nhận ra mình còn chẳng đẹp bằng Vân Cẩn, cho nên lo lắng hôn sự rất trông đợi đó.
Sợ phu quân mình trông coi mười mấy năm, một phút bất cẩn bị thứ đê tiện xinh đẹp nào đó cướp mất ...
A gia làm cơm luôn rất ngon, chỉ là mấy năm qua không được ăn nữa.