Phản ứng của đám hoàn khố không làm Vân Sơ thất vọng, bất kể vì lý do gì, không trả lời ngày là minh chứng, sự trưởng thành. Nếu là trước khi tây nam, Vân Sơ tin rằng mình chỉ cần vài câu có thể khích đám hoàn khố này nhiệt huyết sôi sục rồi.
Dù là có sợ, cũng là một sự trưởng thành.
Nhưng Vân Sơ trông đợi nhiều hơn, nhìn thẳng cả đám nói lớn:" Tây nam từ nay trở đi chính thức liệt vào bản đồ Đại Đường, triều đình muốn thiết lập một quân châu ở đây, nơi này sẽ có mười bảy thứ sử, mười bảy biệt giá, mười bảy chiết trùng giáo úy cùng hơn tám trăm quan cức chính thức khác. Chẳng lẽ các ngươi không muốn?"
Địch Quang Tự là người đầu tiên đứng dậy:" Dám hỏi đại soái, nếu thuộc hạ muốn ở lại thì sẽ làm từ chức vị gì?"
Vân Sơ cười với tên đệ tử béo đã gầy dộc đi của mình:" Vậy phải xem ngươi giỏi giang tới đâu, nếu ngươi có thể đỗ tiến sĩ vào năm nay, thêm vào quân công, rồi to gan chút cưới khuê nữ của Bùi Hành Kiệm, bản soái có thể mưu cầu cho ngươi chức Ninh Châu biệt giá ngũ phẩm."