Lý Hoằng thấy Vân Sơ gặp khó, nói:" Gả Tư Tư cho Mỹ Ngọc Nhi thì bây giờ ta còn chưa làm được, nhưng không để Tư Tư xuất giá thì ta vẫn có thể làm được."
Vân Sơ nghe Lý Hoằng không ngờ nghĩ ra cách vô sỉ như thế, suýt đấm vỡ mũi hắn, hận cũ dâng lên trong lòng:" Cút ra ngoài, ngươi nghĩ ai cũng vô sỉ như ngươi à?"
Hứa Kính Tông cau mày:" Quân hầu, ngài tuy là sư phụ của thái tử, nhưng quân thần ..."
"Không sao." Lý Hoằng cắt lời ông ta, vẫn mỉm cười:" Sư phụ xưa nay không để ý tới lễ pháp, sao giờ lại như vị tiên sinh hủ nho thế?"
Vân Sơ nổi giận:" Hôn nhân đại sự, chưa nói tới việc cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, nhưng đôi bên có tình cảm, được người người chúc phúc, đó mới là hôn nhân tốt. Đứa con sinh ra trong gia đình đầy đủ cha mẹ, hạnh phúc êm ấm, mới có hạnh phúc, như thế lớn lên cũng có khả năng cao thành người tử tế đàng hoàng."